Bởi Em của thời niên thiếu được gửi thể từ bỏ Thời niên thiếu hụt của anh cùng em, một tác phđộ ẩm bị vấp nghi án đạo văn. Tiếp theo, Châu Đông Vũ, nàng diễn viên chủ yếu của phyên cũng trở nên nghi vấn "đi cửa sau" nhằm dìm vai. Đạo diễn Em của thời niên thiếu lại là Tăng Quốc Cường, nam nhi của ông quấn showbiz Hồng Kông Tăng Chí Vỹ.
Năm 1931, trong khi bảo vệ cụ Phan Bội Châu diễn thuyết ở sân vận động Lareni (Sài Gòn), Lý Tự Trọng đã bắn chết tên mật thám Lơgrăng và bị bắt. Thực dân Pháp dùng mọi cực hình tra tấn nhưng anh không hề khuất phục. Đến cả bọn cai ngục cũng phải kính nể anh mà gọi anh là "Ông nhỏ". Anh bị kết án tử hình ở tuổi 17.
Từ ngàn xưa ông cha ta đã quan tâm đến lời ăn tiếng nói. Bởi nó là biểu hiện của nét đẹp con người. Đã không ít những câu chuyện dân gian dùng những biểu tượng rất đẹp tượng trưng cho những lời nói đẹp và những cái xấu để tượng trưng cho những lời nói xấu xa. Cô bé ăn nói dịu dàng, nết na, giàu
Danh sách full dàn diễn viên phim Hoa Cỏ May năm 2001. Phần 1 và phần 2. Vi Cầm trong vai Na. Quỳnh Anh trong vai Na (lúc nhỏ) Danh Sơn trong vai Bình. Ngọc Trung trong vai Bình (lúc nhỏ) Hải Anh trong vai Thái. Minh Đức trong vai Thái (lúc nhỏ) Khánh Ly trong vai Thủy.
Poster phim Em của thời niên thiếu. Ảnh: Facebook Better Days Movie. Em của thời niên thiếu không chỉ có là phim ngôn tình Trung Quốc, mà còn có chiều sâu rộng thế. Các bộ phim truyền hình ngôn tình lãng mạn không còn xa lạ gì với khán giả Trung Quốc và cả Việt Nam.
Mô tả Thời Niên Thiếu Của Anh Và Em "Là ai đã từng cầm nhành cây viết tên mình dưới nắng hè chói chang rực rỡ, nói với cậu thiếu niên đó tên mình có nghĩa là, trái tim này vẫn luôn ở đây; Là ai đã từng dùng ánh mắt trong veo quá đỗi dụ dỗ cô đọc thuộc tên mình, dùng đầu lưỡi trao viên kẹo chua chua ngọt ngọt từ miệng mình sang miệng cô;
5vRmwJs. Tác giảCửu Nguyệt Hi Thể loạiTruyện Ngôn Tình NguồnFei Yang Tình trạngHoàn Thành Lượt đọc3149 Cập nhật06/11/2015 Truyện Thời niên thiếu của anh và em nói về nữ nhân vật chính hơi yếu đuối..Truyện khá u ám và kiểu tuyệt vọng không có lối tình cảm không thể diễn tả giữa Bắc Dã và Trần Niệm, không thể gọi tên nó, nó không phải là tình yêu đơn thuần nữa, chúng ta phải gọi thứ sức mạnh âm thầm và niềm tin tuyệt đối ấy là gì đây....Liệu có khả năng, trên thế gian này không có tình yêu...?????? Chương mới cập nhật Thời Niên Thiếu Của Anh Và Em Danh sách chương Thời Niên Thiếu Của Anh Và Em
Thông tin truyện Thời Niên Thiếu Của Anh Và Em Bạn đang theo dõi truyện full hoàn Thời Niên Thiếu Của Anh Và Em của tác giả Cửu Nguyệt Hi rất hấp dẫn và lôi cuốn. Là một truyện được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện chữ online. Đọc truyện bạn đọc sẽ được dẫn dắt vào một thế giới mới lạ, những tình tiết đặc sắc, đọc truyện Ngôn Tình này để trải nghiệm và cảm nhận bạn nhé. Editor Fei YangPoster có khả năng, trên thế gian này không có tình yêu? Danh sách chương Thời Niên Thiếu Của Anh Và Em Review truyện Thời Niên Thiếu Của Anh Và Em Cập nhật Review truyện Thời Niên Thiếu Của Anh Và Em của tác giả Cửu Nguyệt Hi mới nhất tại Từ khoá Đọc truyện Thời Niên Thiếu Của Anh Và Em full, chương 1, chương cuối. Thời Niên Thiếu Của Anh Và Em wattpad truyện full sstruyen truyencv medoctruyen, metruyenchu nội dung truyện Thời Niên Thiếu Của Anh Và Em review, Thời Niên Thiếu Của Anh Và Em Mangatool Wikidich Truyencuatui truyenfull webtruyen truyenyy , nghe audio Thời Niên Thiếu Của Anh Và Em
“Trần Niệm?”“Vâng?” Cô gái dường như không tập trung, cứ nhìn ánh nắng ngoài cửa sổ, cần sự nhắc nhở của nhóm Trịnh Dịch cô mới có thể hồi phục tinh thần, dùng đôi mắt đen trong veo ấy nhìn mắt thuần khiết khiến người ta tin lời cô nói là thật.“Em có hận Ngụy Lai không?”“Cũng tạm ạ.” Cô nói.“Cái gì gọi là cũng tạm?”“Các anh không nhắc, em sẽ không, nhớ tới, người này.”Câu trả lời này khiến người ta há miệng khó nói, Trịnh Dịch nhất thời không biết nói tiếp thế Niệm nói xong lại nhìn ngoài cửa sổ. Bây giờ là mười hai giờ rưỡi, chính là lúc nắng hè gắt nhất, không khí bị chiếu nứt thành tinh thể vỡ nhỏ Dương hỏi “Vậy bây giờ thế nào, bây giờ nhắc tới em ấy, em có hận em ấy không?”Trần Niệm dường như bị quấy rầy lần nữa, quay đầu lại, nói “Cũng tạm ạ.”“Sao lại là cũng tạm?”“Cháu đã không, không nhớ rõ lắm cậu ấy trông, trông như thế nào.” Tật nói lắp của cô hình như trở nên nghiêm Dương cũng bị chặn yên lặng, cô bỗng nói “Nghe nói, người đã chết, gương mặt người đó sẽ ở, trong kí ức, người đang sống, mơ hồ dần đi. Nhưng người chưa chết, khuôn mặt người đó luôn rõ, ràng, cho dù không gặp, rất nhiều năm.”Trịnh Dịch như có điều suy nghĩ, nhưng những người khác không hề cảm thấy hứng thú với câu Dương đánh bất ngờ, hỏi “Hôm Ngụy Lai mất tích, em ở đâu?”Trần Niệm từ từ nâng mí mắt, hỏi “Hôm nào ạ?”Tiểu xảo thường dùng không có tác dụng, lão Dương đành phải nói “Chính là hôm sau khi em bị em ấy lăng nhục.”“Đi học ạ.” Trần Niệm nói.“Tại sao không xin nghỉ?”“Phải ôn tập, thời gian rất, quan trọng ạ.”Không thể tưởng tượng nổi, nhưng lại không có lời nào chống đỡ.“Em ở trường cả ngày?”“Vâng.”Hẳn không có cách nào nói dối, đến trường điều tra một cái là biết.“Buổi tối thì sao?”“Xem phim ạ.”“Xem phim?” Trong mắt lão Dương lóe lên một tia sáng, “Em chọn xem phim vào lúc đó? Ôn tập và thời gian không quan trọng sao?”Ông hùng hổ dọa người, cô từ từ chậm rãi “Vì rất kinh… kinh điển ạ.”“Em đi xem một mình?”“Không phải ạ.”“Với ai?”“Bạn cùng lớp ạ.”“Tên gì?”“Lý, Tưởng ạ.”“Ai đề nghị đi ra ngoài?” Trịnh Dịch nói xen vào.“Cậu ấy ạ.” Trần Niệm này cũng dễ kiểm chứng. Mọi người lại rơi vào trầm mặc, trao đổi ánh mắt một chút, không có câu hỏi Dương đi ra khỏi phòng họp, nói “Cô bé này quá bình tĩnh.”Trịnh Dịch “Anh muốn ám chỉ điều gì?”“Không có gì.” Lão Dương bình thường nói, “Cái này có liên quan đến tính cách, kinh nghiệm, hoàn cảnh lớn lên của một người, hoặc là nói, cảnh ngộ gần đây.”Tiểu Diêu hỏi “Ý là có khả năng em ấy thuộc dạng tự bảo vệ rất sâu không thoát ra được?”“Ừ.” Lão Dương gật gật đầu. Nguồn gốc của việc tra hỏi vừa rồi chẳng qua là vì cô bé tới nên nhân tiện hỏi cho rõ ràng. Bây giờ có vẻ như lại không có vấn đề lớn nào,“Hỏi giáo viên, bạn cùng lớp ở trường và nam sinh tên Lý Tưởng kia thử xem, xác định em ấy có nói dối hay không. —— Việc kia, chuyện liên quan đến hai mươi, ba mươi người bị tình nghi ấy phải nghĩ cách thu nhỏ phạm vi hơn nữa.”Lão Dương nói đoạn, cùng vài người rời Dịch ở tại chỗ, quay lại đẩy cửa ra, Trần Niệm vẫn ngồi chỗ đó, nhìn ngoài cửa sổ, ly nước trước mặt không đụng đến một nóng thế này, không thể nào không khát Dịch gõ gõ cửa, nói “Trần Niệm, có thể đi được rồi.”Anh dẫn cô đến nhà ăn ăn cơm, lại đặc biệt mua nước đóng chai cho cô. Cô vặn nắp, uống hết nửa khi ăn xong, anh đưa cô về nhà.“Trần Niệm.” Anh nói chuyện với cô, trong lúc lơ đãng vô cùng dè dặt.“Vâng?”“Em có tâm sự gì cũng có thể nói với anh.”“Không có ạ.” Cô lắc Dịch nhìn cái đầu cúi thấp của cô, trong lòng hơi lo âu, nhưng cuối cùng cũng không nói gì nhiều, chỉ căn dặn cô đừng suy nghĩ lung tung, yên tâm ôn tập chuẩn bị cho kì Niệm nói lên lầu, Trần Niệm nhớ tới chìa khóa nhà mình bị Bắc Dã cầm đi. Nhưng đến bên cửa, chìa khóa bất ngờ cắm trong lỗ khóa. Dám làm thế này, chứng minh Bắc Dã đang nhìn ở nơi nào đó gần lập tức nhìn xung quanh, lại không tìm thấy hè chiếu bốn phương tám hướng, giống như vảy cá lóe sáng chi mắt cô hơi đau. Cô cúi đầu dụi dụi, trong nháy mắt cảm thấy đau xót, bĩu bĩu môi, nhưng cuối cùng lại yên lặng lại, mở cửa đi vào vở cùng quần áo của cô đã mang hết về. Cô không thể đi đến chỗ cậu nữa. Họ nhất định phải là người xa túi mua hàng lớn để trên bàn, rau, mì, quà vặt đều có. Mở tủ lạnh, bên trong chật ních trái cây, sữa tươi, nước trái cây, chè trôi nước, sủi cảo mới trên giường dùng nước lau qua, quạt máy cũng đã rửa Niệm mở quạt, kéo rèm cửa sổ. Cửa sổ mở toang, bên ngoài là tán cây rậm rạp và nhà lầu cao thấp chằng chịt. Cô quay lại nằm xuống, nhìn ngoài cửa sổ, lần này mới có thể yên tâm ngủ người sẽ trông coi Niệm ngủ trưa thức dậy, lấy đồ uống đá và một chùm nho trong tủ lạnh, vừa đi học vừa ăn, vào cổng trường, quay đầu nhìn một cái rồi mới Dã đứng ở cuối đường, thấy cô ngoảnh lại nhìn qua, cậu mới xoay người đi đến trường của cô đã sớm an toàn, nhưng việc này đã trở thành thói quen của cậu, niềm mong đợi của Dã nhận được điện thoại của Đại Khang, muốn tìm cậu chơi. Bắc Dã vốn định từ chối, nhưng suy nghĩ một chút, để cậu ta đến Khang ngậm cỏ đuôi chó trong miệng chờ cậu bên cạnh cửa Dã ôm mũ bảo hiểm, kéo cửa đi vào;Đại Khang đi theo đằng sau, trong nhà vẫn ngột ngạt ẩm ướt, nhưng Đại Khang nhướng mày, phát hiện khác thường “Nhà mày trở nên sạch sẽ à?”Bắc Dã không mặn không nhạt nói “Hôm qua mới dọn.”“Con nhỏ trốn sau lưng mày dọn à?” Miệng Đại Khang đầy vị Dã khẽ chế giễu “Bỏ từ lâu rồi.”“Ồ?” Lông mày Đại Khang nhướng cao hơn, “Tại sao vậy?”“Nói nhiều, phiền bực mình.”“Ồ.” Đại Khang bừng tỉnh ra. Nhưng nói tới lần này cũng hiếm có. Lớn thế này, cậu ta chưa từng thấy Bắc Dã thích cô gái nào, người theo đuổi cậu cậu cũng chán ghét từ chối hết thảy, uổng cho gương mặt đó của bỏ từ lâu rồi, chứng minh không thích Khang thoáng cái ngã xuống giường. Bắc Dã nhíu mày nhìn cậu ta một cái, nhưng nhớ tới lần nào cậu ta đến cũng hành hạ cái giường như vậy, cũng nhịn xuống. Ra trải giường, gối, chiếu đều đã thay qua.“Bắc Dã, mày nói xem, Lại Tử nói nó đi Quảng Châu lang thang kiếm sống, nó lang thang kiếm sống cái gì hả?”Bắc Dã lấy hai chai bia, đập mở trên mép bàn, đưa một chai cho cậu Khang nhận lấy trút một ngụm lớn, nói “Không phải hôm đó cãi nhau nạt nó mấy câu sao? Vậy mà đi thật. Đừng thấy nó bình thường im ỉm không nổi giận, nổi cơn lên là không chịu nổi như con gái vậy, hơn nửa đêm gọi điện thoại ném lời hung dữ nói tạm biệt, là muốn cắt đứt sao? Ê, nó cũng gọi điện thoại cho mày phải không?”Bắc Dã “ừ” một Khang uống bia, hỏi “Mày định đi đâu? Ở lại thành phố Hi hay rời khỏi?”“Đi.” Bắc Dã nói.“Đi đâu?”Bắc Dã không lên tiếng, cách mấy giây, nói “Bắc Kinh.”“Nghe cao cấp thật.” Đại Khang chế giễu Dã trút bia, phớt lờ.“Chạy hết ra bên ngoài, chỉ một mình đứa trẻ mồ côi thực sự là tao ở lại quê nhà.” Đại Khang hơi đa cảm, “Tao tưởng mấy đứa mình sẽ làm anh em tốt cả đời đấy, không ngờ lớn lên rồi đều sẽ phân tán, chạy đông chạy tây cả. Trước đây bà ở viện mồ côi luôn nói lớn lên rồi sẽ tốt đẹp lớn lên rồi tốt đẹp, mẹ nó lớn lên này có gì tốt đẹp chứ?”“Đúng vậy.” Bắc Dã nói, “Mẹ nó có gì tốt đẹp?”Cậu vừa nói như vậy, Đại Khang ngược lại thay đổi lập trường, tiếp thêm sức mạnh cho cậu “Đi thì đi đi, xông pha cho tốt, đến khi phát đạt rồi cũng đừng quên tao.”“Ừ.” Bắc Dã nói, “Nếu như đi.”Cậu giống như một cái cây, muốn bay nhưng đã mọc rễ.“Đúng rồi.” Đại Khang nhớ tới việc chính, “Thầy gọi điện thoại cho mày chưa? Nhận chứng chỉ.”“Gọi rồi.” Bắc Dã đá mông cậu ta một cái để cậu ta nhường chỗ cho cậu. Cậu cũng ngã xuống giường, cánh tay gối đầu, nói “Cái chứng chỉ nát đó có gì hay để nhận?”“Đừng coi trung cấp nghề không ra gì. Tốt xấu gì cũng có thể chứng minh mày học qua kĩ thuật. Bây giờ sinh viên đại học cũng không bằng công nhân lành nghề đâu.”“Xì.” Bắc Dã nói, “Lời này cũng là lừa mày.”“Thật mà, tao đã tìm việc rồi, chờ mấy năm tích góp đủ tiền là tự làm ăn riêng. Tao không giống mày, bác cả và cô mày đều có tiền, ngoài miệng nói không nhận mày, sau lưng lại không nỡ bỏ.”Bắc Dã không phản ứng, Đại Khang cũng ảo não việc mình nhanh mồm nhanh miệng, vội vàng đổi chủ đề, nói “Ê, mày nghe nói người áo mưa kia chưa, hình như là người cùng lứa tuổi với bọn mình.”Bắc Dã quay đầu nhìn cậu ta “Sao đột nhiên nói chuyện này?”“Hôm qua tao với mấy đứa ranh ma đi lãnh chứng chỉ, có mấy người đàn ông kì lạ ngồi trong văn phòng của thầy quan sát bọn tao từ trên xuống dưới. Cái ánh mắt và khí thế đó, đoán chừng là cảnh sát.” Cậu ta hừ lạnh một tiếng, “Thầy chủ nhiệm quá nham hiểm, kêu hết mấy đứa không làm việc đàng hoàng bọn tao đi, thực sự coi bọn tao là người bị tình nghi mà. Fuck.”Bắc Dã không nói gì. Quạt thổi tóc trán cậu rơi vào mắt, cậu hất một Khang lại nói “Nè, mày nhớ đi lấy chứng chỉ của mày đó.”“Biết rồi.”…Lúc trực nhật sau khi tan học, Trần Niệm lại nhìn thấy Trịnh Dịch, đứng ở cửa lớp, nhưng là đến tìm Từ Miểu đi qua bên cạnh Trần Niệm, đưa cây chổi trong tay cho cô, nói câu “Vốn nên là cậu quét, mình phải đi đây.”Trần Niệm đứng tại chỗ không nhúc dãy phòng học không có người, tiếng Trịnh Dịch đi xa không lớn, nhưng cô nghe vô cùng rõ ràng.“… Quan hệ giữa em và Ngụy Lai đã ngầm xử lý, em ấy cũng hiểu. Anh đã điều tra nhật kí cuộc gọi của em ấy, khi đó, hơn một tuần Ngụy Lai không liên lạc với em, tại sao hôm mất tích lại gọi điện thoại cho em?”“Không phải em đã nói với anh rồi sao?” Tiếng Từ Miểu rất Dịch nói “Anh không phải nghi ngờ em, anh chỉ cho rằng, em đã giấu một số chuyện then chốt.”Chuyện Từ Miểu giấu là địa điểm Ngụy Lai nói trong điện thoại khi đó, sau núi, và người hẹn, Trần Niệm không hề nghi ngờ năng lực của Trịnh Dịch, lần đầu tiên nhìn thấy đôi mắt anh, cô đã biết người cảnh sát trẻ tuổi này không bình đi lên hành lang nhìn, trong khuôn viên trường vắng vẻ, Trịnh Dịch và Từ Miểu một cao một thấp, vừa đi vừa nói chuyện, dừng một lát bên bồn hoa, sau đó Từ Miểu ra cổng trường lên xe nhà mình. Trịnh Dịch cũng Niệm đứng trên dãy phòng học trống không cao chót vót, cảm thấy một sự nguy hiểm u ám, có luồng sức mạnh đẩy cô sau lưng quay phắt đầu lại, cửa lớp mở toang, bàn ghế cả phòng, không một bóng Niệm lại nhìn bên ngoài trường, trong tiệm đồ uống lạnh bên kia đường có một bóng dáng màu Niệm chạy về lớp, nhớ lời Từ Miểu mới vừa nói, tay chân hơi run. Cô vứt cây chổi sang một bên, đeo cặp chạy xuống lầu, lao ra khỏi trường. Hoàn toàn mặc kệ Bắc đi rất nhanh, đi các con đường mà ngày thường không đi, quẹo tới quẹo lui, giống như thoát khỏi cái gì đó. Đi thẳng đến bãi đất hoang quen thuộc kia, thấy mặt trời chiều giống như cái lòng đỏ trứng lớn cô đã nhìn vô số lần lưng, tiếng bước chân đuổi theo, cô lập tức chạy, chạy rất nhanh, nhưng vẫn không địch lại Dã xông tới kéo cổ tay cô, nhíu mày “Em chạy đi đâu đó?”Cô đẩy cậu, đẩy không được; cậu kéo cô đi trở lại, đi về hướng nhà cô, nhưng cô chỉ muốn đi hướng khác, hướng nhà cậu.“Hôm nay em sao vậy?” Ấn đường của cậu đã thành một cái nút.“Em muốn về nhà.” Cô hét lên với cậu, muốn giãy khỏi tay cậu, giãy không Dã nhìn ra phía sau, chỗ đưa mắt nhìn đều không có người, lúc này cậu mới nhìn cô, nói “Nhà em ở hướng kia.”“Em muốn về nhà.” Cô nói lại một lần, lớn tiếng Dã trầm mặc, nhìn cô hơi mất khống chế, giọng dịu lại, vậy mà khẽ cười, nói “Em nên hiểu ý anh chứ?”Em hiểu, Bắc Dã, em hiểu. Nhưng mà…“Không giấu được.” Trần Niệm cũng khẽ cười, nhẹ giọng nói, “Em đã giết Ngụy Lai, không giấu được.”Lời chưa dứt, Bắc Dã nắm gáy cô, ghì cô vào lòng thật chặt.“Đừng nói lung tung.” Cậu dùng sức kề sát vào thái dương cô, “Em nghe đây, lúc anh tìm được cô ta, cô ta vẫn chưa chết.”
Nội dung phim Em Của Thời Niên Thiếu kể về một sự cố ngoài ý muốn xảy ra trong ngôi trường trung học vào đêm trước ngày thi đại học đã làm thay đổi số mệnh của hai con người. Trần Niệm là một cô gái có tính cách hướng nội, là một học sinh ưu tú trong trường. Cô luôn cố gắng nỗ lực học tập với mong muốn thi đỗ vào một trường đại học tai nạn ngã lầu của một bạn học sinh cùng lớp xảy ra đã gây ra hàng loạt những sự việc phức tạp sau đó. Trần Niệm cũng vô tình bị kéo vào những sự việc đó, trong giây phút Trần Niệm cô độc nhất, một cậu học sinh tên Bắc Dã đã bước vào thế giới của cô tuổi 18, hầu hết mọi người đều ngây thơ, trong sáng, hồn nhiên vui tươi và hạnh phúc. Nhưng mùa hè năm 18 tuổi, hai người họ đã phải bước vào thế giới của người lớn sớm hơn lứa tuổi của mình, và sau đó là những cuộc chiến đấu thầm lặng có nước mắt, có cả máu thịt… xem phim Em Của Thời Niên Thiếu vietsub, phim Better Days vietsub, xem Em Của Thời Niên Thiếu vietsub online tap 1, tap 2, tap 3, tap 4, phim Better Days ep 5, ep 6, ep 7, ep 8, ep 9, ep 10, xem Em Của Thời Niên Thiếu tập 11, tập 12, tập 13, tập 14, tập 15, phim Em Của Thời Niên Thiếu tap 16, tap 17, tap 18, tap 19, tap 20, xem phim Em Của Thời Niên Thiếu tập 21, 23, 24, 25, 26, 27, 28, 29, 30, 31, 32, 33, 34, 35, 36, 37, 38, 39, 40, 41, 42, 43, 44, 45, 46, 47, 48, 49, 50, Em Của Thời Niên Thiếu tap cuoi, Better Days vietsub tron bo, review Em Của Thời Niên Thiếu netflix, Em Của Thời Niên Thiếu wetv, Em Của Thời Niên Thiếu phimmoi, Em Của Thời Niên Thiếu youtube, Em Của Thời Niên Thiếu dongphym, Em Của Thời Niên Thiếu vieon, phim keeng, bilutv, biphim, hdvip, hayghe, motphim, tvhay, zingtv, fptplay, phim1080, luotphim, fimfast, dongphim, fullphim, phephim, vtvgiaitri Em Của Thời Niên Thiếu full, Better Days online, Em Của Thời Niên Thiếu Thuyết Minh, Em Của Thời Niên Thiếu Vietsub, Em Của Thời Niên Thiếu Lồng Tiếng
Tóm tắt Em Của Niên Thiếu là một bộ phim thanh xuân vô cùng trần trụi và đen tối, khi đề cập đến khía cạnh gai góc, nhức nhối nhất của ngành giáo dục Bạo lực học đường và bắt nạt. Em Của Niên Thiếu vietsubEm Của Niên Thiếu được chuyển thể từ tiểu thuyết Thời niên thiếu của anh và em của tác giả Cửu Nguyệt Hi – vốn rất được đọc giả trẻ yêu thích. Em của thời niên thiếu ngay từ khi tung ra poster và trailer đã luôn được kì vọng rất cao, một phần vì nam nữ chính là hai cái tên thực lực Ảnh hậu Kim Mã Châu Đông Vũ, và thành viên đóng phim hay nhất của TFBOYS Dịch Dương Thiên Tỉ – người đã có một năm thành công lớn với Trường An 12 canh giờ và lọt vào danh sách top 100 ngôi sao Trung Quốc nổi tiếng nhất năm 2019; một phần vì phim Em của thời niên thiếu được chế tác bởi đoàn đội làm nên thành công của Thất Nguyệt và An Sinh, tác phẩm đã tạo ra kỉ lục phi thường “song hậu” Mã Tư Thuần và Châu Đông xoay quanh mối quan hệ “cộng sinh” kì lạ, nhưng dai dẳng và bi thương, trời long đất lở giữa Trần Niệm và Bắc Dã. Nếu như Trần Niệm là cô gái trầm tĩnh, mắc tật nói lắp, học giỏi, ngoan hiền; thì Bắc Dã lại là cậu học sinh hư hỏng, lầm lì, có mẹ là gái điếm và bố là tội phạm. Cả hai vô tình gặp nhau khi Bắc Dã bị đánh, Trần Niệm muốn cứu cậu. Cứ thế, cả hai ngày càng gắn bó, gần gũi với nhau theo một cách rất đặc biệt, Bắc Dã âm thầm bảo vệ Trần Niệm, còn Trần Niệm cũng nảy sinh cảm giác dựa dẫm vào cậu. Thế nhưng, Trần Niệm vẫn bị lăng nhục bởi nhóm học sinh cá biệt được cầm đầu bởi Ngụy Lai, đó là nguồn cơn gây ra những chuyện khủng khiếp sau này có máu chảy, có thịt nát xương tan, và những giọt nước mắt bất lực đầy căm phẫn vì bất hạnh tưởng chừng như đến đỉnh điểm so với cái tuổi 17,18 phải chịu đựng. Vì Trần Niệm, Bắc Dã sẵn sàng đánh đổi, hi sinh cả tương lai của mình. Cậu gan góc hơn bất kì người trưởng thành nào và chí tình hơn bất cứ người đàn ông nào yêu Trần diễn Trần Niệm hay Bắc Dã rất phức tạp, không hề dễ đóng. Vì Trần Niệm sau cú shock, trở thành một con robot vô cảm, lạnh lùng, ép mình phải quên đi tấn bi kịch. Không ai phù hợp với Trần Niệm hơn Châu Đông Vũ, một nữ diễn viên có ngoại hình rất “thiếu nữ”, tuy không xinh đẹp lung linh, nhưng có kĩ năng biểu đạt nội tâm bằng ánh mắt rất “đỉnh”.Còn Bắc Dã, đằng sau dáng vẻ vô lại, ăn chơi, lại là chàng trai vô cùng quật cường và kiên định, bền bỉ. Dịch Dương Thiên Tỉ so với hai thành viên còn lại của TFBOYS có thể thua về ngoại hình, nhưng gương mặt góc cạnh, cứng rắn của cậu, rất sát với một Bắc Dã “không sợ trời, không sợ đất”, tiềm năng trong môn nghệ thuật thứ 7 của cậu cũng rất lớn, và được khai thác triệt để trong tác phẩm “khó xơi” của thời niên thiếu được đánh giá là tác phẩm điện ảnh rất ám ảnh, giàu tính đặc tả, truyền tải những thông điệp sâu sắc đằng sau một câu chuyện rất nóng hổi, đương thời. Tên phim gốc 少年的你 IMDb Rating 187 đánh giá Đạo diễn Diễn viên Các phim tương tự Trang chủPhim lẻEm Của Niên Thiếu 2019
Cảm nhận về sách “Thời niên thiếu của anh và em” Không có quá nhiều cảnh ngôn tình lãng mạn, không phải cuốn sách nói về những điều tươi đẹp của thanh xuân. Nhưng “Thời niên thiếu của anh và em” vẫn tạo dấu ấn đặc biệt đối với tớ. Review truyện Thất tịch không mưa - Lâu Vũ Tình Review tiểu thuyết Nếu không là tình yêu - Diệp Lạc Vô Tâm Review sách Không tự khinh bỉ không tự phí hoài – Văn Tình Mua tại Tiki Mua tại Fahasa Mua tại Shopee Bắc Dã và Trần Niệm đều đáng thương. Một người bị bố mẹ bỏ rơi, người còn lại là nạn nhân của bạo lực học đường. Thanh xuân của họ không phải là hình ảnh đẹp nhất nhưng nó là độc nhất. Một Bắc Dã có thể vì tình yêu của mình mà đứng dậy đấu tranh, mặc dù hành động của cậu ấy là sự bốc đồng của tuổi trẻ. Tình yêu có thật sự cần chứng minh bằng lời tỏ tình ngọt ngào hay lời hứa đi cùng nhau đến cuối con đường không? Nhưng tình yêu của Bắc Dã và Trần Niệm không cần phải nói ra ,mỗi một hành động của họ cũng đủ để cảm nhận được tình yêu ấy đẹp đến nhường nào. Hoá ra một Bắc Dã côn đồ không nhận được sự giáo dục đầy đủ ấy là người có tâm hồn sạch sẽ, cậu luôn cố gắng thậm chí là bất chấp cả tương vì muốn cô gái cậu thích có một kết cục tốt đẹp nhất. Tớ không biết Bắc Dã có phải là đại diện cho cậu thiếu niên không có kinh nghiệm sống hay là sự bốc đồng thiếu suy nghĩ của tuổi trẻ hay không? Nhưng tớ luôn cảm thấy Trần Niệm thật may mắn vì giữa mảng màu tối của thanh xuân ấy Trần Niệm được Bắc Dã bảo vệ. Trần Niệm đại diện cho nạn nhân của bạo lực học đường nhưng cô gái ấy vẫn mạnh mẽ theo cách của riêng mình. Cuộc gặp gỡ định mệnh của họ và tình huống lấy điện thoại ra báo cảnh sát của Trần Niệm khi thấy một đám côn đồ đang hành hung Bắc Dã cũng đủ để cảm nhận được Trần Niệm lương thiện đến mức nào. Mua tại Tiki Mua tại Fahasa Mua tại Shopee Bắc Dã vẫn luôn hoàn hảo trong mắt tớ, cậu không phải là hình tượng soái ca cool ngầu như trong truyện ngôn tình khác. Mà Bắc Dã xuất hiện trong “Thời niên thiếu của anh và em” là cậu bé không có tiền đồ, thiếu tình thương từ bố mẹ nhưng cậu lại rất đáng để ngưỡng mộ. "Con người tôi không có gì cả, tôi không có não, không có tiền, cũng không có tương lai. Nhưng tôi thích một người và tôi muốn cho cô ấy một kết cục tốt đẹp nhất". Điều gì đã thức tỉnh sự ấm áp vốn có của Bắc Dã? Khi cậu chỉ là một thằng côn đồ không có tương lai, nhưng lại muốn dành tất cả những gì tốt đẹp cho cô gái cậu ấy thích. Tớ cảm thấy Trần Niệm chính là lí do để Bắc Dã có thể làm nhiều chuyện ngông cuồng của tuổi trẻ đến vậy. Trần Niệm là hình tượng một cô gái có nội tâm sâu sắc và cách cô thể hiện tình cảm với Bắc Dã cũng rất đặc biệt. Cảm xúc cả hai dành cho nhau cảm động đến mức khó có thể khắc hoạ nó bằng ngôn từ. Tớ luôn cảm thấy bất công với Trần Niệm khi cô gái ấy phải chịu quá nhiều thiệt thòi và sự thiếu công bằng. Còn với Bắc Dã thì khác cậu ấy đã phá vỡ mọi tiêu chuẩn soái ca, cậu không giỏi giang, không có đầy đủ tình thương từ bố mẹ nhưng Bắc Dã lại rất ấm áp. Cả 2 đều ở trong bóng tối họ chính là tia sáng của nhau chiếu rọi vào những điều tốt đẹp ở tương lai. Có thể chúng ta không may mắn như Trần Niệm gặp được chàng trai nói “Em chỉ cần tiến về phía trước, anh nhất định sẽ ở phía sau cậu” nhưng chỉ cần chúng ta tự bảo vệ bản thân theo cách tốt nhất thì thanh xuân này không sống hoài sống phí. Trong sách có một câu thoại thế này “Trưởng thành giống như môn nhảy cầu vậy, đừng nghĩ ngợi gì cả, chỉ cần nhắm mắt lại và nhảy là được. Trong làn nước ấy sẽ có đá, có cát, có vỏ sò. Nhưng không sao hết, chúng ta đều là như vậy mà trưởng thành mà.” Đúng vậy đáp án của trưởng thành không phải là chúng ta hoàn hảo ở mọi mặt trong mắt mọi người. Mà trưởng thành là khi chúng ta sống cho bản thân, biết rằng ngoài bản thân ra thì không ai có thể dẫn bước chúng ta đi. Thanh xuân ấy đã có một Bắc Dã hi sinh tất cả tuổi trẻ để bảo vệ Trần Niệm. Mua tại Tiki Mua tại Fahasa Mua tại Shopee Những trích dẫn hay trong sách 1. Tình yêu là thứ không cách nào giấu được, dù miệng không nói thành lời, thì ánh mắt cũng sẽ thổ lộ tất cả. 2. Một trong những điều kỳ diệu của cuộc sống chính là, bạn sẽ mãi mãi không bao giờ biết được chuyện gì sẽ xảy ra trong một giây tiếp theo. 3. Chúng ta sống dưới đáy xã hội, nhưng luôn có người ngước lên bầu trời đầy sao. 4. Có một người chỉ có thể tiến vào trái tim em, nhưng không có cách nào bước vào cuộc sống của em. 5. Anh chỉ có thể theo phía sau em, giống như bóng hình đuổi theo tia sáng kia. 6. Thi đại học xong, chúng ta liền trở thành người lớn. Nhưng mà chưa từng có tiết học nào dạy chúng ta làm thế nào để trở thành người lớn. 7. Anh muốn sống cùng em tại một thị trấn nhỏ nào đấy, ngắm hoàng hôn bất tận và tiếng chuông ngân dài. Nhưng điều đó quá xa nên anh muốn trở thành chiếc chìa khóa, luồn vào sợi dây đỏ, để đeo trên cổ em, nằm ở vị trí tim em. 8. Nguyện cho mỗi người thiếu niên các bạn đều có thể có được một thời niên thiếu tràn ngập yêu thương, ấm áp. 9. Em chỉ cần tiến về phía trước, anh nhất định sẽ ở phía sau em. 10. Em bảo vệ thế giới, còn anh bảo vệ em. Review bởi Dương Mỹ Hạnh
thoi nien thieu cua anh va em